Bệnh liệt dương – Câu chuyện được nói đến trong lịch sử nước ta.

Những bộ sử vĩ đại của Việt Nam hiện còn và đang được lưu hành là Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục và Đại Việt Sử Ký Tiền Biên đều có ghi lại câu chuyện Hòang đế Trần Dụ Tông mắc bệnh liệt dương

Trong Đại Việt Sử Ký Tiền Biên của Ngô Thì Sỉ trang 443 chép : “ Trước đây khi vua mới 4 tuổi, dêm Trung thu ngồi chơi trên thuyền ở Hồ Tây, bị ngã xuống nước, vớt dược trong lưới kéo cá, đã gần tắc thở, Thượng Hoàng gọi thầy thuốc Trâu Canh đến cứu chữa, Canh nói châm cứu thì sẽ sống lại, chỉ sợ bệnh Liệt dương thôi….. “

Bộ Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục trang 624 lại ghi rằng : “ Ngày mồng một tháng 11 năm Tân Mão (1351 )…. Nhà vua đã lớn mắc bệnh liệt dương, Canh ( Ngự Y ) dâng bài thuốc tri bệnh cho vua, liền khỏi, Canh càng được vua cưng chiều đặt biệt ..”

Trong Đại Việt Sử Ký Toàn Thư (ĐVSKTT) mô tả câu chuyện này còn chi tiết hơn nữa trang 126 có chép:

” Trâu Canh là con của Trâu Tôn người phương Bắc, khoảng năm Nguyên Phong (1251-1258) làm thầy thuốc, đi theo quân Nguyên. Khi quân Nguyên thua, Trâu Tôn bị bắt. Tôn ở lại chữa bệnh cho các vương hầu thời đó phần nhiều thấy công hiệu. Người trong nước nhiều lần cho Tôn ruộng và gia nô thành ra giàu có. Trâu Canh là con nối nghiệp cha nhưng không có hạnh kiểm…”

CÂU CHUYỆN LIỆT DƯƠNG CỦA HOÀNG ĐẾ được mô tả như sau :

Vào đêm trung thu năm Khai Hựu thứ 11, các vương phi, cung nữ triều Trần dạo thuyền ngắm trăng trên Hồ Tây, hoàng tử thứ mười của vua Minh Tông, tên là Hạo, mới lên bốn tuổi cũng được đi theo. Không hiểu sơ sẩy thế nào mà hoàng tử này rơi xuống nước. Mọi người hoảng hốt nhảy xuống mò tìm, mãi hồi lâu mới mò được xác hoàng tử kẹt ở lỗ cống đơm cá. Khi vớt lên thì Hoàng Tử đã chết. Thượng Hoàng sai thầy thuốc Trâu Canh cứu chửa. Trâu Canh tâu rằng: có thể cứu được nhưng phải dùng kim châm vào các huyệt, Hoàng tử có thể sống nhưng chỉ sợ sau này sẽ bị liệt dương “.

Trâu Canh đã cứu được Hoàng tử. Từ đó Trâu Canh đã được tôn sùng như là một bậc thần y về sau ông ta được phong lên Quan Phục Hầu Tuyên Huy Viện Đại sứ kiêm Thái y sư.

Mùa Hạ,tháng 6, ngày 11 năm Tân Tỵ (1341) Hiến Tông Hoàng Đế băng hà. Thượng Hoàng Minh Tông đưa hoàng t Hạo lên ngôi vua. hiệu là Dụ Tng Hoàng Đế, đổi niên hiệu là Thiệu Phong năm thứ nhất.Vua lúc ấy mới lên 6 tuổi .

Mười năm trôi qua, không ai còn nhớ câu chuyên này nữa cho đến khi Thượng Hoàng cưới vợ cho Dụ Tông. Hoàng hậu là công chúa Y Từ, con gái thứ tư của Bình Chương Huệ Túc Vương thì lời nói năm xưa của Trâu Canh trở nên ứng nghiệm.

Dụ Tông nhận ra mình là một người bi bệnh liệt dương. Lấy ai nối dõi, bảo vệ ngai vàng họ Trần bây giờ?

Bấy giờ Trâu Canh thấy vua bị Liệt Dương dâng phương thuốc nói rằng : “phải giết một bé trai, lấy mật hoà với dương khởi thạch mà uống. Ngoài ra phải thông dâm với chị hay em ruột mình thì mới hiệu nghiệm Vua làm theo, thông dâm với chị ruột của mình là Thiên Ninh Công Chúa quả nhiên có công hiệu”….”( ĐVSKTT trang 132 )

TOA THUỐC QUÁI ĐẢN

“phải giết một bé trai, lấy mật hoà với dương khởi thạch mà uống. Ngoài ra phải thông dâm với chị hay em ruột mình thì mới hiệu nghiệm…” quả thật là một lời tuyên bố cực kỳ quái đản, phản đạo đức và bất nhân làm cả hoàng gia bối rối. Mới nghe qua tưởng chừng như đùa, nhưng đó là chuyện thật. Để giữ vững cơ nghiệp, vua chúa có sá chi chuyện giết hàng vạn ngưới, nói gì đến một đứa bé. Nhưng còn chuyện ” ngủ với chị mình hay em gái mình” điều đó trái với luân thường, đạo lý.

Lịch sử không nói lời chi tiết chỉ ghi rằng “Vua làm theo, thông dâm với chị ruột của mình là Thiên Ninh Công Chúa quả nhiên có công hiệu”.

LIỆT DƯƠNG HAY CÒN GỌI ED (Erectile Dysfunction ) LÀ GÌ?

Bệnh liệt dương còn gọi là bất lực, yếu sinh lý hoặc là rối loạn cương dương vật (Erectile dysfunction) .Ngày nay người ta gọi chung là bệnh ED.

Bệnh liệt dương đã không được nói đến trong suốt nhiều thế kỷ, từ phương Tây cho đến phương Đông tuy nó là vấn đề luôn luôn được cá nhân quan tâm đến từng ngày, nó là cái thước đo của sức khỏe, nó được nghĩ đến nhưng không được nói ra bằng lời hoặc trao đổi với người khác kể cả người hôn phối. Đó một bệnh “khó nói”.

Các yếu tố của nguyên nhân gây ra liệt dương ảnh hưởng lẫn nhau đến nay vẫn còn mù mờ chưa được hiểu rõ .

Liệt dương hay nói chính xác hơn là rối loạn cương dương vật (ED) có thể phối hợp giữa nhiều yếu tố: tâm lý, thần kinh, mạch máu, cấu trúc dương vật …Các yếu tố này có tác dụng qua lại tương tác lẫn nhau .

Rối loạn cương dương vật là một tình trạng không có khả năng cương cứng, hoặc không duy trì được tình trạng cương cứng để thực hiện việc giao hợp cho đến lúc kết thúc do đó không làm thỏa mãn được bạn tình.

Có hai nguyên nhân gây bệnh

Nguyên nhân thực thể:

· Bệnh về mạch máu: xơ vữa động mạch, cao huyết áp, có nồng độ cholesterone hay các chất khác cao trong máu có thể làm nghẹt, thuyên tắc mạch máu.

· Tiểu đường: bệnh này dẫn đến sự thay đổi và làm tổn thương các dây thần kinh và mạch máu

· Tác dụng phụ của thuốc như thuốc cao huyết áp, thuốc điều trị bệnh tim, thuốc chống dị ứng, thuốc điều trị bệnh tâm thần và các loại thuốc khác.

· Nghiện thuốc lá, nghiện rượu, ma túy có tác động làm co thắt, làm hẹp các mạch máu và làm gia tăng các yếu tố nguy cơ về tim mạch.

· Các bệnh về dây thần kinh làm cho sự dẫn truyền thần kinh tuỷ sống đến dương vật bị gián đoạn.

· Do phẫu thuật: như giải phẩu tuyến tiền liệt, các phẩu thuật này có thể dẫn đến sự phá hủy hoặc tổn thương dây thần kinh cũng như các mạch máu ở vùng đó.

· Tổn thương tủy sống

· Và một vài nguyên nhân khác

· Nguyên nhân tâm lý: luôn luôn là yếu tố đi kèm theo với các yếu tố thực thể, nó bao gồm sự không hài lòng, không thoải mái, thú vị về các hoạt động tình dục của mình, stress, ức chế, lo lắng buồn rầu …

Liệt dương là một triệu chứng trong toàn bộ vấn đề về suy nhược tình dục. Đa số những vấn đề tâm lý của bệnh liệt dương đều thuộc về cảm xúc.

Cảm xúc là là một quá trình hoạt động tâm thần biểu hiện thái độ của con người đối với các kích thích bên ngoài cụng như trong cơ thể, là thái độ của con người đối với diễn biến của thực tế, của môi trường sống.. Co chế sinh lý của cảm xúc là cơ chế thần kinh, mỗi cảm xúc điều tạo biến đổi trong cơ thể như mạch máu co thắt hay giãn nỡ ra ; tim đập nhanh hay chậm lại. cảm xúc làm tăng hay giảm khí sắc như vui hay buồn, sợ hãi lo lắng,v.v… và xung cảm (exlasy) là một cãm xúc mãnh liệt. Liệt dương là một xung cảm của sự sợ hãi, lo âu do người đàn ông cho rằng mình không thể làm được chuyện đó.

Có hai loại liệt dương:

1. Liệt dương tuyệt đối: đó là trường hợp dương vật không cương lên được.

Trường hợp này hiếm xảy ra, thường là do tổn thương thực thể, hoặc do chấn thương ở cột sống hay não bộ.

2. Dương vật có cương, đôi khi mạnh bình thường, trong giất ngủ, trong khi hôn mê nó vẫn cương bình thường, điều này chứng tỏ bộ máy dương vật vẫn tốt và hoàn hảo, nhưng khi giao hợp thì nó không tuân theo ý muốn của chủ nhân và trở nên mềm nhũn.

Khi có một kích thích hay một ham muốn tình dục cho dù có tác động trực tiếp hay không trên dương vật,thì kích thích này sẽ phát ra một tín hiệu, tín hiệu này từ não bộ được chuyển đến trung tâm gây cương ở tủy sống và làm cho nó hoạt động .

Kết quả là:

·Làm dãn nở các động mạch.

·Các cơ trơn quấn quanh động mạch hang cũng như quấn quanh các hang mạch máu dãn ra sẽ tạo thành một lực hút làm cho máu đến các hang mạch máu nhiều hơn.

·Sự dãn nở đó làm tăng áp lực trong các hang, các hang này se đè và ép lên các tĩnh mạch .Đó là cơ chế gây cương

Tất cả các hiện tượng này đều dược giải thích do một chất trung gian thần kinh là NO

NO được xem như là một phân tử mang tín hiệu trong cơ thể. Các nghiên cứu sau này đã xác nhận và kiểm chứng NO là một phân tử mang tín hiệu là một chìa khóa rất quan trọng trong hệ thống tim mạch cũng như ở nhiều lảnh vực khác .

NO là sản phẩm cuối cùng của kích thích và ham muốn. Nó có tác dụng dãn cơ, tác dụng của nó trong tế bào là làm gia tăng mức của chu trình GMP, dưới tác động này các cơ trơn dãn ra và gây nên hiện tượng cương dương vật .

Louis J. Ignarro và Furchgott là những người đầu tiên đã lý giải đuợc nguyên tắc và cơ chế của sự dãn của các tế bào cơ trơn, trên sự dãn các đông mạch do tác dụng của NO qua một chuổi phản ứng hóa học Chính nhờ vào khám phá độc đáo này mà Viện Karolinska của Thụy Điển đã trao giải thưởng Nobel về Y Học năm 1998 cho Robert F . Furchgott, Louis J. Ignarro và Ferid Murad về công trình khám phá và giải thích cơ chế của NO trong nhiều lãnh vực như tim mạch nhiễm trùng, ung thư kể cả qúa trình gây cương dương vật

Việc điều khiển chỉ huy dương vật thuộc về não bộ và tuỷ sống- điều gì mà não bộ và tủy sống ra lệnh thì điều đó được dương vật thi hành – cho nên phần hữu thức của não bộ đóng một vai trò rất nhỏ trong những cố gắng tình dục. Cương và xuất tinh có thể xảy ra trong lúc người đàn ông đang ngủ, bất tỉnh hay khi tủy sống bị tổn thương. Phần hữu thức chỉ làm thêm màu mè cho hoạt động tình dục mà thôi. Đôi khi người đàn ông muốn cương lên thì nó lại ù lì mềm yếu một cách thảm hại. Suy nhược tình dục bắt nguồn từ bản chất đa cảm của người đàn ông, và hơn bất cứ cố gắng nào khác của con người, tình dục của đàn ông là một trò chơi của sự tự tin..

Có lẽ bảy trăm năm trước đây, Trâu Canh đã hiểu và nghĩ đến điều ma cả một quá trình khai sinh môn tình dục học-tâm lý tình dục với các nghiên cứu được hỗ trợ bằng các phương pháp thống kê hiện đại, và nghiên cứu dược phẩm, các phương pháp điều trị bệnh bất lực cuối cùng chỉ đi đến được một kết luận như Trâu Canh đã nghĩ: liệt dương chỉ là một vấn đề tâm lý, một vấn đề thuộc về xúc cảm, một trò chơi của sự tự tin. Sự sợ hãi và ấn tượng đầu tiên là mấu chốt của vấn đề trị liệu.

Trâu Canh là một thầy thuốc giỏi trong lĩnh vực tâmlý tình dục. Và ông ta đã sử dụng sự hiểu biết về nghề nghiệp của mình trong một mưu đồ khác.

Trâu Canh ra vào cung cấm, hau dùng những câu chuyện kỳ lạ, những lời kỳ quặc để huyễn hoặc Dụ Tông nên Thượng hoàng Minh Tông rất ghét hắn.

THỰC CHẤT TOA THUỐC CỦA TRÂU CANH:

Nghiên cứu toa thuốc điều trị bệnh liệt dương của Trâu Canh cho Dụ Tông, ta thấy có hai yếu tố cần được phân tích:

– Dược phẩm gồm : Mật + Dương khởi thạch

– Hoạt động tình dục : Thông dâm với chị hay em ruột mình.

Cả hai yếu tố này đều có sự tàng ẩn không bình thường.

1/ Đòi hỏi mật của một đứa bé đồngnghĩa với khuyến khích gilết chết một nguới. Đó là một việc trái vớiđạo đức của xã hội và y đức.

2/ Thông dâm với chị hay em ruột của mình: là một đòi hỏi trái với luân lý của gia đình và xã hội.

Như vậy là Trâu Canh đã đặt triều đình nhà Trần, Thượng Hoàng Trần Minh Tông vào một cái thế là phải đi ngược đạo đức và luân lý mà mục đích chỉ để Dụ Tông Hoàng đế có người nối dõi ?

Tất cả âm mưu này chẳng qua là một đòn tâm lý ác liệt đối với Dụ Tông thông qua sự yểm trợ mạnh mẽ của ThượngHoàng và Thái Hậu cũng như Công Chúa Thiên Ninh.

Điều trị liệt dương là điều trị cảm xúc, điều trị cái nguyên nhân tâm lý đã gây ra hậu quả liệt dương như các cơ chế y khoa hiện đại đã nói trên.

Chính Trâu Canh đã gây ra cái nhân ấy muời năm trước khi ông ta nói sẽ “liệt dương về sau“.Vị Hoàng Thái Tử đã bị ám ảnh từ đó. Một dấu ấn ngày càng trở nên hãi hùng đối với vị hoàng tử đáng thương kia.

Liệt dương… liệt dương… liệt dương… vang lêm suốt cả cuộc hành trình khôn lớn. Một định kiến cho rằng mình liệt dương đã được thiết lập. Và nguời duy nhất có thể phá bỏ cái định kiến ấy không ai khác hơn là Trâu Canh. Vì hơn một lần ông ta cứu sống vị vua này.Trâu Canh đã cứu sống Dụ Tông lúc bốn tuổi. Trâu Canh được triều đình xưng tụng là thần y. Nay Trâu Canh lại chữa được bệnh liệt dương cho Dụ Tông. Phương pháp kỳ dị của y được toàn thể Hoàng gia đồng tình vun vào, ngay cả Thiên Ninh Công Chúa cũng chấp nhận. Điều này càng gây cho Dụ Tông lòng “tự tin”, có thể lòng tự tin ấy đã đánh đổ các định kiến Dụ Tông chiến thắng được sự bất lực.

Tóm lại, những điều quái đản mà Trâu Canh đưa ra trong toa thuốc này chỉ là một ấn tượng khủng khiếp làm cái chìa khóa để xóa bỏ cái định kiến. Ông ta đã làm động tác của một nhà phân tâm học hiện đại với một số ma thuật cho đến nỗi Thượng Hoàng Trần Minh Tông phải chán ghét thậm tệ nhưng không thể giết chết y được, mặc dù y đã phạm tội tày trời.

Trang 132 của “Đại Việt Sử Ký Toàn Thư” chi tiếp…

” Canh từ đấy được yêu quý hơn, được ngày đêm ở trong hậu cung hầu hạ thuốc thang, Canh liền thông dâm với cung nữ, việc phát giác,Thượng Hoàng Minh Tông định bắt Canh chết nhưng vì có công chữa bệnh cho vua nên được tha…”

Trâu Canh đã khuynh đảo được triều đại nhà Trần trong gần 30 năm và kết quả sự hoan dâm của Dụ Tông là di chúc lại cho Dương Nhật Lễ – một người không phải dòng dõi nhà Trần lên làm vua thay mình, điều đó góp phần vào việc làm suy đổ triều đại nhà Trần sau này.

 

Nguồn: BS Hồ Đắc Duy

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*